Hãn Phủ Hắc

Hãn Phụ Hắc (tiếng Trung: 罕父黑; bính âm: Hanfu Hei), tự Tử Sách (子索),[1] hay Tể Phụ Hắc (tiếng Trung: 宰父黑; bính âm: Zaifu Hei), tự Tử Hắc (子黑)[2], tôn xưng Tể Phụ Tử (宰父子), người Thừa Khâu, nước Lỗ thời Xuân thu, là một trong thất thập nhị hiền của Nho giáo.

Cuộc đời

Tể Phụ Hắc là dòng dõi quý tộc nhà Chu, nhiều thế hệ giữ chức Tể phụ. Về sau nhà Chu suy yếu, gia tộc định cư ở nước Lỗ. Cuộc đời của Tể Phụ Hắc không được ghi chép lại. Năm 72, thời Hán Minh Đế, Tể Phụ Hắc được phối thờ trong Khổng miếu.

Tham khảo

Chú thích

  1. ^ Tư Mã Thiên, Sử ký, Trọng Ni đệ tử liệt truyện.
  2. ^ Vương Túc, Khổng Tử gia ngữ, quyển 9.
  • x
  • t
  • s
Khổng Môn Thập triết
Đức hạnh
Ngôn ngữ
Chính sự
Văn học
Thất thập nhị hiền
Môn đệ khác
  • Tần Nhiễm (zh)
  • Tiêu Đan (zh)
  • Nhan Hà
  • Cầm Lao (zh)
  • Trần Cương (zh)
  • Huyện Đản (zh)
  • Lâm Phóng
  • Cừ Bá Ngọc (zh)
  • Mục Bì (zh)
  • Tả Khâu Minh
  • Trọng Tôn Hà Kỵ (zh)
  • Tử Phụ Hà (zh)
  • Bá Ngư (zh)
Bài viết này vẫn còn sơ khai. Bạn có thể giúp Wikipedia mở rộng nội dung để bài được hoàn chỉnh hơn.
  • x
  • t
  • s